Tự nhiên Khúc Chính Phong liền cười nhưng lại không ngoái lại nhìn Hồng Điệp.
Rõ ràng cây kiếm trong tay hắn chỉ là vật phàm, hoàn toàn không có gì đặc biệt, nhưng khi được giơ lên không thì một xích từ thân đến mũi liền biến mất !
"Trong lòng ta chưa bao giờ có gì đáng hay không đáng mà chỉ có muốn hay không muốn."
Khúc Chính Phong bây giờ tựa như đang cầm một thanh kiếm gãy, miệng nói vậy nhưng dường như lại chẳng để ý đến ngữ nghĩa bên trong, cứ theo chiều mũi kiếm phóng mắt dõi nhìn ra ba mươi trượng về phía trước.
Hồng Điệp thấy hắn nhìn thanh kiếm phàm vô cùng tự nhiên thì chấn kinh !
Nàng quên bẵng mất mình đã hỏi gì, nhất thời chỉ đưa mắt nhìn theo hướng mũi kiếm -
Trên không trung mặt hồ ngoài ba mươi trượng !

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play