"Kho vũ khí của Nhai Sơn rất lớn, được tích lũy hàng ngàn hàng vạn năm. Không ngừng có pháp khí mới bị chế tạo ra, cũng có người mất đi, thế là pháp khí liền trở thành vật vô chủ. Hễ là đệ tử Nhai Sơn, hễ là pháp khí lấy ra từ kho vũ khí, chỉ cần thân tử là pháp khí sẽ tự động quy về Nhai Sơn".
Phù Đạo sơn nhân nói đều đều, đưa tay cầm cây báu đó lên, rất dễ dàng.
"Trận chiến mười giáp trước chết rất nhiều người, chủ nhân của cây búa này chắc cũng không còn. Ngươi có thể nhận được nó cũng coi như là một loại duyên phận. Có lẽ là cơ duyên sau này cũng chưa biết được".
Thì ra là thế.
Kiến Sầu đã hiểu.
Nàng không biết cách an ủi người khác, cũng không biết nói cái gì.
Rõ ràng, Phù Đạo sơn nhân không phải là một người nông cạn như lão thể hiện.
"Rỏ máu nhận chủ đi".
Lão nhìn rất lâu, từng cảnh tượng trên chiến trường trước kia quả thực như là những vết bỏng khiến lão như bị đầy đọa trên ngọn lửa địa ngục.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT