Trong phòng điều khiển hậu trường của tổ chương trình, sáu màn hình cong vây quanh, đạo diễn Kha Ảnh của tổ chương trình mặt mày nghiêm nghị, không mấy thiện cảm đang mắng phó đạo diễn của mình.
“Anh tuồn hết cả đáp án câu hỏi phụ ra ngoài rồi à?”
Phó đạo diễn Mộc giơ hai tay lên, chỉ thiếu điều thề thốt để chứng minh bản thân: “Không có, không có, tuyệt đối không có, tôi đảm bảo chỉ đưa một ít đáp án chủ tuyến rất sơ sài thôi.”
Nói rồi, phó đạo diễn Mộc cười làm lành khuyên nhủ: “Anh nói muốn tạo ra một chương trình tâm linh chân thật, tôi đây chẳng phải cũng sợ toàn gặp phải lũ bịp bợm giang hồ sao? Dù sao cao nhân đều không màng thế sự, đến lúc đó nếu vòng tuyển chọn toàn là một đám “hàng pha ke”, thì chương trình của chúng ta còn gì đáng xem nữa? Chó đi ngang qua cũng chẳng thèm liếc một cái đâu.”
Đạo diễn Kha biết điều này, nên cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
Nhưng ban đầu ông ta chỉ định tìm một số hot face có chút tiếng tăm trong giới tâm linh, vừa có thể giúp họ tăng nhiệt độ, vừa có thể “thả con tép bắt con tôm” trong chương trình. Hơn nữa, kịch bản đáp án họ đưa ra đều không quá đầy đủ, không đến mức để họ lấn át những người thực sự có bản lĩnh.
Nhưng đạo diễn Kha không ngờ lại tự dưng rước một ngôi sao vào.
Xem phản ứng của phòng livestream là biết, chỉ cần thấy có ngôi sao tham gia là rất nhiều khán giả bắt đầu nghi ngờ tính chân thật của chương trình.
Hơn nữa, Cố Chu này lại là do “tư bản” ép vào, Kha Ảnh muốn không ghét cũng khó.
“Anh không đưa kịch bản chi tiết, vậy sao cậu ta biết đáp án câu hỏi phụ?”
Nếu không phải phó đạo diễn tiết lộ, vậy thì tên minh tinh này đã mua chuộc nhân viên khác. Nghĩ đến đây, sự phản cảm của Kha Ảnh đối với Cố Chu càng sâu sắc hơn.
Phó đạo diễn Mộc trấn an: “Dù sao mục đích của chúng ta cũng đạt được rồi, những người đến dự thi, không ít người trông đều có bản lĩnh thật. Anh cũng đừng cứ mãi khó chịu với Cố Chu, gương mặt đó kéo cho chúng ta không ít lượt xem đấy. Hơn nữa, cậu ta còn rất biết hù người, diễn rất nhập vai, đáng tin cậy hơn nhiều so với mấy hot face chúng ta mời, diễn viên chuyên nghiệp đúng là khác bọt. Với lại, chỉ dựa vào mấy đáp án chủ tuyến sơ sài đó, cậu ta ở lại chương trình của chúng ta chắc cũng không được bao lâu, chúng ta cứ “hợp tác vui vẻ” là được.”
Kha Ảnh dường như cũng nghĩ thông suốt. Ông ta không cần phải khó chịu với một minh tinh ở lại không được bao lâu, tự dưng hạ thấp đẳng cấp của mình.
…
Cố Chu đã quay lại hội trường tuyển chọn, ngồi về vị trí của mình.
Tiểu đạo sĩ Minh Tâm bên cạnh lập tức lại gần bắt chuyện, ra vẻ “cuối cùng cũng thi xong, chúng ta có thể đối chiếu đáp án rồi”.
Cố Chu gượng cười, tâm trí vẫn còn hơi mơ hồ, ánh mắt không nhịn được cứ liếc về phía thùng giấy số một ở bục trung tâm.
Cố Chu vô cùng tò mò không biết chiếc thùng giấy này chứa thứ gì, và câu trả lời lúc nãy của cậu có thật sự “mèo mù vớ cá rán” điểm nào không.
Nghe Minh Tâm luyên thuyên bên tai, Cố Chu đột nhiên hỏi: “Lúc nãy phỏng vấn, tổ chương trình còn hỏi tôi câu hỏi phụ của thùng giấy số 1, anh có tính ra thùng giấy số 1 là thứ gì không?”
Cố Chu cũng đang thử xem, những thí sinh được “chấm” khác có đáp án đầy đủ hơn cậu không.
“Lại còn phải hỏi cả câu hỏi phụ nữa à?” Minh Tâm ngớ người, nắm chặt ba đồng xu trong tay, có chút lo lắng.
Người khác trả lời câu hỏi phụ mà anh ta không trả lời, vậy thì điểm của anh ta sẽ không cao lắm. Nhưng người chấm điểm bên kia cũng không hỏi anh ta.
Minh Tâm dè dặt hỏi: “Cậu trả lời được không?”
Cố Chu đang định nói, thì đúng lúc đó, người dẫn chương trình ở hậu trường đã quay lại, cắt ngang cuộc nói chuyện của hai người.
“Đoong ——” Người dẫn chương trình lại gõ vang chiếc chiêng của mình. Các thí sinh trong sân đang chờ đến phát chán, lập tức đều phấn chấn hẳn lên.
“Thưa quý vị, đáp án sẽ được công bố ngay bây giờ, danh sách 50 thí sinh được đi tiếp cũng sắp được công bố, mời quý vị xem màn hình lớn.”
“Những vị nào chưa tải APP, đừng bỏ lỡ tên của mình trên màn hình lớn nhé.”
Không khí lập tức trở nên có chút ngưng trệ, không ít người đều căng thẳng chờ đợi đáp án.
Vài nhân viên công tác lên sân khấu, lần lượt mở các thùng giấy ra. Đồng thời, màn hình lớn phía sau cũng bắt đầu liệt kê tên những người được chọn và đáp án họ đã nộp.
Nhìn thấy mười vật phẩm trong thùng giấy cùng lúc, trong sân không ít người phát ra những tiếng kêu ảo não hết đợt này đến đợt khác, cũng có không ít người kích động không thôi, thậm chí nhảy dựng lên khỏi ghế.
Cố Chu cũng nhìn vật phẩm trong thùng giấy số một, ngây người.
【Có nguy hiểm, bị giam cầm, quanh co khúc khuỷu, mang theo màu đỏ…】
Một con rắn đang le lưỡi.
Cố Chu có chút không thể tin được, đáp án bừa của mình thế mà lại gần sự thật đến vậy?
Sau khi nói ra những thông tin đó trong phòng phỏng vấn, Cố Chu cũng đã đoán xem trong thùng giấy sẽ là gì, nhưng cậu không nghĩ đến sinh vật sống, chỉ nghĩ đến mấy thứ vũ khí dao găm gì đó.
Dù vậy, cũng trùng hợp đến mức hơi quá đáng.
Cố Chu không nhịn được lấy ra lá bài Tháp lúc nãy, cẩn thận quan sát.
Nhìn một hồi, cậu bỗng phát hiện, có lẽ ban đầu cậu còn có thể nói đúng cả màu sắc.
Tia chớp trên lá bài này tuy là màu trắng, nhưng bên cạnh tia chớp lại được phác họa bằng đường cong màu đen, như thể đang nói thịt rắn màu trắng, nhưng da rắn màu đen.
Nếu cậu biết sớm đó là một con rắn, cậu nhất định có thể trả lời hoàn hảo hơn…
Không đúng.
Cố Chu nén lại ý muốn gõ vào đầu mình.
Tại sao lại chính xác đến vậy? Lá bài không phải cậu tùy tay rút được sao?
Theo bản năng, Cố Chu xào bộ bài Tarot trong tay, nhìn chằm chằm bộ bài rồi thầm hỏi: ‘Ngươi thật sự đang trả lời câu hỏi cho ta sao?’
Cố Chu hỏi xong, rút ra một lá bài.
【Lá The Sun (Mặt Trời), xuôi.】
Đúng vậy.
Trên lá bài Tarot, trong vầng thái dương khổng lồ, một đôi mắt đầy thần tính như đang hiền từ nhìn Cố Chu. Và được mặt trời soi chiếu, đứa trẻ cưỡi ngựa trắng vượt qua tường rào phía dưới đang vẫy cao lá cờ đỏ trong tay, dường như chính là ứng với Cố Chu.
Lá Mặt Trời này cũng là lá bài Tarot đầu tiên Cố Chu tiếp xúc.
Lúc đó, blogger Tarot kia chính là dùng lá bài này để giải thích cho cậu bài Tarot đơn giản dễ hiểu như thế nào.
Giờ phút này, nó lại xuất hiện trước mặt cậu như vậy, giống như một người đang nói chuyện với cậu.
Đầu óc Cố Chu trong nháy mắt có cảm giác ong ong, vị trí trung tâm đại não dường như có cảm giác hơi tê tê, người cũng có chút lâng lâng.
Đang lúc Cố Chu rơi vào trạng thái mơ hồ, lại nghe thấy tiếng tranh cãi xung quanh dần trở nên lớn hơn.
Trong sân không ít thí sinh dường như không hài lòng với kết quả khảo hạch, đang nghi ngờ kết quả vòng tuyển chọn.
“Không thể nào, rõ ràng hôm qua lão tiên báo mộng cho tôi số 8, sao đáp án lại là 7 được? Chẳng lẽ tổ chương trình này tạm thời thay đổi cơ chế? Tôi xui xẻo quá đi mất.” Một số người đang cố gắng giải thích với những người xung quanh lý do mình không chọn đúng đáp án, để vớt vát lại chút thể diện.
Một số người níu lấy nhân viên công tác cố gắng giành thêm cơ hội: “Thùng giấy số 9 cất giấu một con quỷ, chính nó đã dẫn tôi đi sai đường. Thiết kế của tổ chương trình các người có vấn đề, thế mà không dọn dẹp trước những trường năng lượng tiêu cực gây nhiễu này. Thật không công bằng!”
Còn có người nóng nảy phản đối với nhân viên công tác, tại sao không cho họ cơ hội phỏng vấn? Có phải có khuất tất gì không?
Cố Chu vốn đang chìm đắm trong sự chấn động vì bộ bài Tarot như đang nói chuyện với mình, lúc này hoàn hồn nhìn cảnh tượng hỗn loạn bên cạnh, lập tức càng thêm ngớ người.
Mấy diễn viên quần chúng này là sao vậy?
Đều kết thúc rồi, còn diễn nhập tâm đến thế sao?
Tuy những người này diễn hơi quá lố, nhưng không biết tại sao, trông lại vô cùng chân thật và sống động?
Diễn xuất này cũng quá đỉnh rồi.
Cố Chu không khỏi cảm khái.
Diễn xuất như vậy, còn cả bộ bài Tarot lúc nãy, khiến Cố Chu bỗng dưng có chút nghi ngờ, lẽ nào, những người này vốn không phải diễn viên quần chúng, mà là những người thật sự đến dự thi – những nhà ngoại cảm?
… Ha ha.
Rất nhanh Cố Chu bị suy nghĩ của chính mình chọc cười.
Sao có thể, trùng hợp thôi.
Cố Chu lật lá bài Mặt Trời trong tay, cười bản thân suy nghĩ nhiều quá.
Lúc này, các thí sinh trúng tuyển khác trong sân cũng có những biểu cảm khác nhau.
Trịnh Vĩnh Khôn nhìn đám đông hỗn loạn, khinh thường “hứ” một tiếng: “Tôi đã nói đây là một đám tép riu, lũ vô dụng chính là vô dụng, chỉ biết la lối om sòm.”
Nhưng quay đầu nhìn thấy thứ hạng của mình, sắc mặt anh ta có chút sa sầm.
Trịnh Vĩnh Khôn không ngờ, chiếc bình hoa mà lũ quỷ tìm cho anh ta lại không phải là đáp án chính xác!
Đống đồ cũ nát ở số 7 mà bọn họ bỏ qua mới phải!
Trịnh Vĩnh Khôn thầm chửi một câu, ngay sau đó bất mãn nhìn những cái tên xếp trên mình, thầm nghĩ: Cứ để các người ở trên đó một ngày đi, ngày mai sẽ đạp các người xuống!
Minh Tâm tìm thấy tên mình trên bảng xếp hạng, đang vui mừng, quay đầu lại thấy Cố Chu hoàn toàn không để ý đến danh sách, không khỏi cảm khái, sân thi đấu này quả nhiên “ngọa hổ tàng long”.
Xếp hạng ra rồi mà còn không thèm liếc một cái, quá tự tin.
Nhưng người ta đúng là có thực lực đó.
Minh Tâm thấy thứ hạng của Cố Chu lọt vào top mười, còn cao hơn anh ta vài bậc.
Minh Tâm tự an ủi mình, chẳng qua là anh ta không giỏi phân biệt đồ vật thôi. Nếu sau này tổ chương trình cho họ thi bắt quỷ, Minh Tâm nhất định sẽ mời cả Tổ sư gia và binh mã đến để mọi người xem thế nào là chuyên nghiệp!
…
Sự hỗn loạn trên sân thi đấu cũng không kéo dài quá lâu. Các thí sinh tuy không cam lòng, nhưng phát hiện mình đúng là tài năng không bằng người, cũng chỉ có thể chấp nhận.
Tổ chương trình nhân cơ hội công bố thời gian tuyển chọn cuối cùng vào ngày mai, sau đó nhanh chóng giải tán.
·
Sau vòng tuyển chọn, 《Show Bậc Thầy Tâm Linh》 bắt đầu có chút nhiệt độ trên mạng, không ít người đều đang thảo luận về chương trình này.
Trong đó rất nhiều thí sinh, bao gồm cả Cố Chu, đều được thường xuyên nhắc đến.
Tuy không phân biệt được thật giả của chương trình, nhưng những thí sinh không biết từ đâu xuất hiện này, ai nấy dường như đều có một khí chất khó tả. Dù diện mạo không ưa nhìn, cũng dường như vì loại khí chất này mà trở nên vô cùng thu hút.
【Mấy thí sinh này tìm ở đâu ra vậy, cử chỉ hành động cứ như thật ấy, tôi sắp tin là có đại sư thật rồi.】
【Thời buổi này còn có người tin cái này à? Sau này đợi cậu già rồi, tôi nhất định sẽ đến tìm cậu bán thực phẩm chức năng.】
【Đừng không tin tà, đợi các người thật sự gặp phải rồi sẽ biết, thế giới này không đơn giản như vậy đâu, khắp nơi đều có những thứ mắt thường không thấy được.】
Cố Chu nhìn những cuộc thảo luận vô cùng bình thường này, thậm chí còn có không ít người tỏ tình khen ngợi cậu, không khỏi có chút thụ sủng nhược kinh.
Cố Chu đã quen với việc trên mạng luôn có một đám người bôi nhọ cậu, lúc này nhìn thấy nhiều bình luận bình thường như vậy, nhất thời vẫn có chút không quen.
Lúc Cố Chu mới ra mắt cũng từng nổi tiếng, khi đó fan của cậu không ít, nhưng anti-fan còn nhiều hơn.
Sau này vì anti-fan quá nhiều, tài nguyên quá tệ, fan của cậu đều “trèo tường”, nhưng đám anti-fan đó không biết sao vẫn cứ ở lại.
Lúc này không thấy anti-fan xuất hiện, Cố Chu chỉ cảm thấy cả thế giới đều trong lành, sảng khoái, hy vọng anti-fan tốt nhất đừng bao giờ xuất hiện nữa.
Cố Chu lại lướt xem bình luận trên mạng một lúc, cũng xem lại một số đoạn phát sóng trực tiếp của các thí sinh khác.
Sờ sờ bộ bài Tarot hôm nay gần như không rời tay, cậu quyết định vẫn nên đứng dậy học thêm và làm quen một chút.
Vì vòng tuyển chọn cuối cùng ngày mai, chuẩn bị sẵn sàng!