Ánh mặt trời đầu tiên của buổi sáng xuyên qua khe hở rèm cửa chiếu vào trong phòng, Lâm Dĩ Vi đi đến cạnh cửa sổ sát đất, nhẹ nhàng kéo rèm cửa ra, cửa sổ có 270 độ đối diện với biển khơi trong veo xanh thẳm, trong cơn gió mang theo mùi muối biển.
Cô lười biếng vươn vai, khống chế độ rộng của rèm cửa, để ánh nắng mặt trời chiếu thẳng vào khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông trên giường.
Làn da của anh rất đẹp, dưới ánh mặt trời trông làn da ấy trắng trẻo, đường nét gương mặt lại sắc sảo. Làn da kề sát đường cong cơ bắp, trông rất săn chắc, khoẻ khoắn và rạng rỡ giống như lá cây chuối tây sau cơn mưa.
Không có khoảnh khắc nào hạnh phúc hơn bây giờ.
Tạ Bạc bị ánh nắng mặt trời làm phiền, khẽ nhíu mày, anh loáng thoáng nhìn thấy cô đứng dưới ánh mặt trời, lười biếng gọi cô một tiếng: “Em yêu.”
“Anh dậy đi.” Lâm Dĩ Vi thấy anh đã tỉnh dậy, cô đi đến định kéo anh dậy: “Đừng ngủ nướng nữa.”
Dường như Tạ Bạc vẫn chưa ngủ đủ, lẩm bẩm nói: “Tối hôm qua ông xã mệt quá, anh không dậy được, em ngủ với anh thêm lúc nữa đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play