Nàng uyển chuyển từ chối, "Chỉ là, canh tuy có vị... nhưng hiệu quả rất mạnh, một chén là đủ, uống nhiều chỉ thêm khổ sở."
Ý là, chỉ có kẻ điên mới uống thêm chén nữa.
Lộc Châu cũng cười rất uyển chuyển, đặc biệt là vì thần hồn tê dại nên nụ cười có chút phật tính.
Nàng dịu dàng nói: "Quý đạo hữu yên tâm, thần hồn ta tuy không được đầy đủ, nhưng đầu óc vẫn còn minh mẫn."
"Ta chỉ lo lắng cho mấy người bạn nhỏ cùng bị thương với ta, thứ tốt như vậy, bọn họ cũng cần phải có, mới có thể nhanh chóng hồi phục a."
Phải cho bọn họ nếm thử cái vị mất hồn này, có phúc sao có thể không cùng nhau hưởng, có họa phải cùng nhau chịu!
Hai người nhìn nhau, Quý Hân nhanh chóng hiểu ra tâm tư của tiểu tử này, cười ha ha rồi đứng dậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT