Tiết Thanh Linh vừa nghe mẫu thân hỏi vậy, trong lòng liền kinh ngạc một phen, tâm thần hoảng loạn. Sau đó y đảo mắt, kéo tay mẫu thân cố ý nói: “Nương, Thanh Linh cũng muốn đóng cửa y quán. Nhưng lúc muốn đóng, đi đến y quán rồi lại do dự. Vừa hay lại nghĩ đến cuộc đánh cược với nương, dù sao cuộc cược còn một năm thời gian, đến lúc đó thua cược rồi đóng cũng không muộn.”
Liễu Ngọc Chỉ nghe y nói vậy, thở dài một hơi: “Con đó, con đó, nương còn tưởng là con muốn đóng cửa thật chứ.”
Lúc này Liễu Ngọc Chỉ nghe y nói không đóng cửa y quán, cũng không xem là thất vọng. Hôm qua thấy Tiết Thanh Linh giọng nói nghẹn ngào, hai mắt đẫm lệ đầy tuyệt vọng, liền như một mũi dao nhọn đâm vào tim bà, làm bà đột nhiên hiểu ra, mình thương y quá sâu. Rõ ràng bà là người mẹ ruột thương yêu y nhất trên đời, lại bức con mình thành ra như vậy, trong lòng bà trăm mối ngổn ngang.
Liễu Ngọc Chỉ một mình ôm tấm biển hiệu Tế An Đường ngồi một buổi chiều, nhớ lại rất nhiều chuyện cũ, nghĩ đi nghĩ lại, bà cũng đã thông suốt không ít. Con trẻ nếu muốn tiếp tục mở y quán, vậy cứ để y tiếp tục mở, bà cũng không làm khó dễ nữa. Dù trời có sập xuống, cũng còn có bà chống đỡ.
Còn chuyện gả chồng cho Tiết Thanh Linh… Tuy Liễu Ngọc Chỉ ngoài miệng thúc giục, cũng nói muốn gả đứa con út bảo bối nhà mình đi, nhưng thật sự đến lúc chọn rể hiền cho con, bà nhìn những thư sinh tài tử trong thư viện, cùng với những thiếu niên tuấn tú được người khác giới thiệu, Liễu Ngọc Chỉ chọn lựa mãi, trong lòng cũng khó xử, cảm thấy ai cũng không xứng với con mình.
Chọn tới chọn lui cũng không vừa mắt.
Sắp đến lúc, thật sự phải gả con đi, người làm mẹ như bà đúng là luyến tiếc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT