Bùi Sơ lại dùng thêm vài muỗng cháo, Tiết Thanh Linh bên cạnh mắt trông mong nhìn hắn, cuối cùng không nhịn được mà khe khẽ hỏi: “Bùi đại phu, ngài thấy hương vị thế nào?”
“Thập phần không tồi, xứng danh nhất tuyệt Lâm An Thành.” Bùi Sơ đặt muỗng xuống, nhìn vào đôi mắt Tiết Thanh Linh, không tiếc lời khen ngợi.
“Vậy, vậy… so với cháo Dương Xuyên thì sao?” Miệng nhanh hơn lòng, hỏi ra câu này rồi, tim Tiết Thanh Linh bắt đầu đập thình thịch. Y thực ra biết câu hỏi này không nên hỏi, nhưng y chính là không kiểm soát được.
Bùi Sơ khựng lại một chút, hắn kỳ thực ở Dương Xuyên căn bản chẳng ăn mấy bát cháo, trừ bát cháo gà ban đầu ra… Vì thế, hắn đặc biệt chân thành nói: “Cháo của Tiết tiểu công tử còn ngon hơn.”
Tiết Thanh Linh vừa nghe hắn nói vậy, quả thực vui đến phát điên. Y cũng chẳng cần biết thật giả, chỉ biết gương mặt mình bắt đầu không nghe lời chủ nhân điều khiển, ép cũng không ép xuống được, cứ vô thức cong lên, còn cố tình lộ ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ để tố cáo tâm trạng của chủ nhân.
Bùi Sơ thoáng nhìn hai lúm đồng tiền rạng rỡ trên mặt đối phương, trong ánh mắt cũng không kìm được mà hiện lên ý cười. Vốn dĩ đã là một đôi mắt đào hoa trời sinh ẩn chứa tình ý, càng thêm vẻ dịu dàng như nước, tựa như bên trong chứa một dòng suối trong, trên mặt nước lững lờ trôi những cánh hoa đào rực rỡ.
Bùi Sơ cụp mắt xuống, cầm lấy muỗng ăn thêm hai muỗng cháo thơm ngọt. Hắn chỉ cảm thấy cháo trong bát dường như càng thêm ngon miệng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT