Khi Tiết Thanh Linh tỉnh lại lần nữa, sắc trời đã tối, thân thể vẫn mềm nhũn, nhiệt độ trên trán cũng đã giảm đi rất nhiều. Vì ra một thân mồ hôi, dưới sự chăm sóc của Tiểu Giao, y đã thay một bộ áo trong màu trắng sạch sẽ. Thay y phục xong, ban ngày chưa ăn được gì, y lại ăn một bát cháo thịt nạc.
Bởi vì trong miệng đắng ngắt, bát cháo này ăn vào cũng chẳng có mùi vị gì.
Tiểu Giao ngồi trên chiếc ghế đẩu cạnh giường, lấy ra hai bình thuốc viên, tổng cộng đổ ra ba viên vào lòng bàn tay, định đút cho Tiết Thanh Linh ăn: “Công tử, đây là thuốc viên do Bùi đại phu làm. Bùi đại phu dặn, đợi ngài uống cháo xong, Sơ Phong hoàn này ăn hai viên, Ninh Thấu hoàn ăn một viên…”
Tiết Thanh Linh vừa nghe là thuốc viên do chính tay Bùi Sơ làm, viên thuốc đưa đến bên miệng cũng không vội ăn. Y giật lấy hai bình thuốc từ tay Tiểu Giao, cùng với ba viên thuốc trong lòng bàn tay đối phương, đặt lọ thuốc nhỏ bên gối, tự mình mân mê ba viên thuốc màu nâu đen trong lòng bàn tay.
Tiểu Giao một bên bưng một bát nước ấm, thấy vậy đảo mắt một vòng, nói tiếp: “Công tử, ngài không phải là thấy thuốc viên Bùi đại phu làm xấu quá, nên không muốn ăn đấy chứ?”
“Tiểu Giao, ngươi nói bậy gì đó, thuốc viên Bùi đại phu làm sao mà xấu được?” Tiết Thanh Linh cúi đầu nhìn những viên thuốc trong lòng bàn tay, ba viên thuốc nhỏ tròn vo, bề mặt có chút gồ ghề, nhưng cũng không thể nói là khó coi.
Tiết Thanh Linh cũng biết vê thuốc viên. Tuy y thuật của y không tinh thông, nhưng ở một vài phương diện vẫn rất tỉ mỉ. Từng viên thuốc y làm ra, viên nào viên nấy tròn trịa tựa trân châu, có thể nói là châu tròn ngọc sáng, đẹp mắt vô cùng, không giống thuốc viên mà càng giống kẹo viên hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play