Hứa Phúc Thượng nghe vậy thở phào nhẹ nhõm một hơi. Trong lúc Bùi đại phu bắt mạch tế khám cho hắn, lòng hắn vẫn thấp thỏm không yên. Thấy Bùi Sơ thu tay về, hắn vội vàng hỏi: “Thế nào? Có thể trị khỏi không?”
Hắn kỳ thực không phải lần đầu tìm thầy trị bệnh. Trước đó cũng đã âm thầm tìm mấy vị đại phu, đều không có hiệu quả gì. Nếu không phải vậy, sau khi nghe nói có vị bạch y đại phu y thuật cao minh, hắn cũng sẽ không lo lắng sốt vó mà tìm đến Lại Tử Trang.
Bùi Sơ hơi nhướng mi, liếc nhìn hắn, nhẹ nhàng nói: “So với Tiêu đại thúc thì nghiêm trọng hơn không ít.”
Trong lòng Hứa Phúc Thượng như có tảng đá lớn rơi xuống đáy cốc, tâm hoảng ý loạn tiếp tục hỏi: “Có thể trị được không?”
Tuy trong lòng đã có dự cảm, nhưng hắn vẫn sợ nghe thấy câu trả lời mà mình không muốn nghe.
“Có thể.”
Khi nghe thấy câu nói nhẹ bẫng ấy vang lên bên tai, Hứa Phúc Thượng sợ rằng tai mình nghe nhầm, trong lòng không khỏi lặp đi lặp lại, Bùi đại phu vừa nói là “Có thể”, chứ không phải “Không thể” chứ, chắc là không nghe thiếu một chữ “Không” đâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT