Ban ngày ban mặt, cầm loại sách đó nhìn y chằm chằm cũng thôi đi, tên vương bát đản này lại còn dám trộm ngọc bội bên người y!
Trong khoảnh khắc, sắc mặt Tiết Thanh Linh lúc xanh lúc trắng, đôi mắt phượng xinh đẹp gần như muốn phun ra lửa. Y hung hăng trừng người trên cầu, bước chân vội vã hơn, cả người lao thẳng lên cầu.
Bùi Sơ đứng trên cầu, dưới ánh mặt trời ngắm nghía miếng ngọc bội tinh xảo trong suốt. Miếng ngọc bội này chất liệu thật tốt, màu xanh lục vô cùng thuần túy, toàn thân một màu, là loại phỉ thúy chính dương lục tốt nhất. Hôm nay hai tên tiểu tặc kia không biết hàng, đám đông trên phố cũng không ai biết nhìn, chắc là xem nó như một món trang sức ngọc bình thường. Kỳ thực chỉ riêng giá trị của miếng ngọc bội này cũng đã hơn xa vô số túi tiền mà bọn chúng trộm được.
Lúc này Bùi Sơ lại thấy an tâm. Miếng ngọc bội giá trị xa xỉ như vậy, nghĩ rằng người đánh mất nếu phát hiện ngọc bội bị mất, nhất định sẽ cố gắng tìm kiếm.
Hắn cũng không cần tốn nhiều công sức chủ động đi tìm người đánh mất, chỉ cần an tâm chờ đợi người tìm ngọc bội là được.
“Ngươi trả lại ngọc bội cho ta!”
Bùi Sơ quay đầu, vừa hay bắt gặp một đôi mắt phượng ngùn ngụt lửa giận. Đôi mắt ấy đuôi mắt trong câu ngoài vểnh, con ngươi đen nhánh như mực, dưới ánh nắng ngày xuân này lại long lanh như viên ngọc trong tay hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT