Anh sải bước đến bên cạnh cô, hai người chầm chậm đi lên. Ở đây, tuy ai cũng không mặc đồ thể thao gì đặc biệt nhưng cũng hiếm có ai như anh, cả người vest chỉnh tề, tay còn khoác thêm áo khoác ngoài.
Không ít người liếc nhìn anh nhưng người đàn ông này dáng người cao ráo, vừa nhìn đã biết là thân hình chuẩn, gương mặt lại tuấn tú. Thế nên dọc đường đi ai cũng ngoái nhìn.
Quý Thính đi phía trong thấy những ánh mắt ấy, cô liếc nhìn anh bằng khóe mắt. Đàm Vũ Trình ung dung đi bộ như dạo chơi, ánh mắt hơi cụp xuống lại như đang nhìn về phía cô. 
Quý Thính mím môi, nói: “Không ngờ anh cũng thích xem sao băng.”
Giọng Đàm Vũ Trình khàn khàn lười biếng: “Là em muốn xem.”
Quý Thính ngẩn ra.
Bất chợt cô nhớ tới một chuyện năm cuối đại học, cô cùng Vu Hi leo lên ngọn núi cao nhất ở Bắc Kinh để canh sao băng suốt một đêm nhưng chẳng thấy được ngôi sao nào. Lúc xuống núi, cô tình cờ gặp Đàm Vũ Trình và Phó Diên sau trận đấu đi ngang qua, Trần Phi cười hí hửng hỏi hai cô đi đâu về, Quý Thính dựa vào Vu Hi hơi bất đắc dĩ đáp: Muốn xem sao băng mà không thấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play