Cơn buồn ngủ của Quý Thính bị đánh bật đi đôi chút, cô theo bản năng giữ lấy tay anh. Tay anh cũng không động đậy nữa mà chỉ dán vào đó nhưng bờ vai lại chống lên, hôn lên cổ cô. Anh mang theo chút buồn ngủ nhưng tấn công lại không hề nhẹ nhàng. Quý Thính khẽ đẩy anh, cả người nóng bừng, đầu tiên anh hôn cổ cô rồi dần dần đi xuống.
Giọng Quý Thính rất mềm: “Đàm Vũ Trình.”
“Hửm?” Anh vùi mặt vào cổ cô, hôn nhẹ, khẽ hỏi ngược lại. Quý Thính ngửa cổ lên hít sâu một hơi, cố gắng thoát ra khỏi cơn khát khao vừa bị đánh thức từ giấc ngủ, hương thơm quen thuộc của hai người quẩn quanh trong hơi thở.
Mùi sữa tắm ở nhà Quý Thính suốt mười năm không hề thay đổi, nhà Đàm Vũ Trình cũng vậy, tất cả đều do Tiêu Hi chọn mua. Họ đã quá quen thuộc với hương thơm của đối phương mà giờ phút này, mùi hương ấy lại biến thành chất xúc tác.
Đàm Vũ Trình mút lấy môi cô, thì thầm hỏi: “Gọi anh làm gì?”
Tính ra Quý Thính rất ít khi gọi tên anh. Quý Thính đặt tay lên vai anh định đẩy ra nhưng không được, môi bị anh mút chặt, đầu lưỡi anh len vào ép lấy lưỡi cô rồi khẽ khàng quấn lấy vào sâu hơn. Quý Thính dùng sức bấu lấy vai anh, trong mơ màng nụ hôn trong bóng tối phóng đại nhu cầu lên, vừa đón nhận vừa kháng cự.
Bên cạnh có một ngọn đèn nhỏ phát ra ánh sáng cam dịu dàng phản chiếu bóng dáng hai người. Ngoài cửa sổ là tiếng mưa rả rích, che lấp những âm thanh vụn vặt trong phòng, anh vùi đầu xuống cổ cô, bờ vai rắn chắc gồng lên khiến cơ bắp hiện rõ, lòng bàn tay thì không ngừng vuốt ve.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT