Thì ra cảm giác bực bội trong lòng là vì tức giận, giờ phút này, Quý Thính xác định rõ ràng bản thân thật sự đang giận. Khó khăn lắm cô mới có một người nói chuyện hợp ý, giúp mình tạm thời dời sự chú ý khỏi mọi thứ khác, vậy mà lại bị anh phá hỏng chỉ bằng vài câu nói.
Quý Thính ngẩng đầu, nhìn vào mắt anh dưới ánh sáng lờ mờ, nói: “Tớ không nên giận sao?”
Đàm Vũ Trình hơi nheo mắt lại, giây tiếp theo anh đẩy cô ra sau, ép cả người cô dựa vào tủ. Anh bước lên một bước, hoàn toàn bao vây cô trong vòng tay mình, cúi đầu nhìn cô, giọng trầm lạnh: “Gặp phải loại người như vậy, cậu nên tránh xa mới đúng, vậy mà còn giận tớ à!”
“Nhưng hiếm lắm tớ mới gặp được người nói chuyện hợp với mình.” Quý Thính nhìn anh, đối mặt thẳng thắn, thừa nhận bằng chính miệng mình.
Trong mắt Đàm Vũ Trình lóe lên một tia lạnh lẽo: “Hợp thì cũng phải xem nhân phẩm người ta thế nào, cái gì cậu cũng tin, bịt tai chẳng muốn nghe, muốn hại chính mình à?”
Quý Thính mím môi, theo bản năng giãy giụa nhưng Đàm Vũ Trình giữ chặt eo cô, nhốt cô giữa bàn và anh. Anh cũng đang rất tức giận, chỉ vì một người đàn ông như vậy mà cô nổi cáu với anh, tranh cãi với anh, thậm chí khiến anh có cảm giác muốn giết người.
Quý Thính túm lấy cánh tay anh, nghiến răng trợn mắt, ngẩng đầu, trong đôi mắt xinh đẹp phủ một lớp hơi nước, vừa giận vừa hờn. Hai người nhìn nhau, nếu là trước đây, lúc này Đàm Vũ Trình đã hôn cô rồi, để tất cả những cảm xúc này biến mất hết cho rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT