Trên giường, Quý Thính không phản ứng. Đàm Vũ Trình vén tóc mái cô ra cúi đầu nhìn, cô lại ngủ mất rồi, hô hấp nhẹ nhàng. Cô nằm sấp, tóc dài xõa trên vai, ngủ rất say và mềm mại. Vừa rồi cô mơ màng nói khát, anh mới dậy rót nước cho cô, giờ nước chưa uống, người lại tiếp tục ngủ mất.
Đàm Vũ Trình tiện tay nghịch tóc cô.
Thật lòng mà nói, sau khi mơ xong giấc mơ đó, tâm trạng anh lại tốt lên đôi chút. Đặc biệt là trong lễ cưới hôm qua, cái ghế vẫn trống đó, người đó rốt cuộc là ai, từ đầu tới cuối đều không xuất hiện.
Đàm Vũ Trình xoay người đặt ly nước lên tủ đầu giường, kéo chăn đắp lại cho cô rồi đứng dậy ra ngoài.
Ra đến ghế sô pha ở phòng khách nhỏ, trên bàn vẫn còn tấm thiệp mời và danh sách khách mừng, anh đưa tay lấy ra, chống tay lên đùi lật xem.
Hôm qua khách đến cũng không ít. Lúc viết thiệp mời, hai bên gia đình luân phiên viết, đều có ghi chép lại, dù có sai sót cũng không chênh lệch là bao. Vì vậy sau khi viết xong đều được nhập lại lưu trong máy tính bảng. Anh lật xem rồi so sánh, tấm của Chu Hồi là anh viết, hôm đó khi Quý Thính đang viết, thấy tên đó đã có rồi thì bảo vậy cô khỏi phải viết nữa.
Anh lật qua lật lại nhưng không tìm thấy bất cứ dấu vết gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play