Shaun húc đầu mở cửa phòng, cửa gỗ ở nông thôn lắp loại khóa đầu bò cổ nhất, thân khóa và tấm cửa được nối với nhau bằng vít, dưới sự va đập ngày này qua ngày khác của Shaun, vít đã sớm lỏng lẻo, nhô ra khỏi tấm cửa một đoạn.
Cửa “ầm” một tiếng đập vào tường, vôi trên khung cửa rơi xuống lả tả, nó nghênh ngang bước vào phòng. Hà Tễ Sinh vừa mới dậy, Thẩm Đàn vẫn còn nằm trên giường.
“Gâu!” Dậy đi! Ăn cơm thôi!
Hà Tễ Sinh vừa cài cúc áo vừa đi ra cửa, ngẩng đầu nhìn kỹ khung cửa nứt toác, quay đầu lại nói với Shaun bằng vẻ mặt hòa nhã: “Mày nhẹ nhàng chút, coi chừng hôm nào đâm sập cửa đấy.”
Hà Tễ Sinh sờ vào ổ khóa gần như vô dụng, nghĩ thầm lát nữa phải thay cái khác, phải thay thì thay cái chắc chắn, nếu không chịu không nổi con chó này phá phách.
“Chỉ có mình mày à?”
Vừa dứt lời, Tiêu Bút Chì đang gặm tường ngoài sân nghe thấy động tĩnh, cũng vào xem sao, vừa bước vào cửa đã bị Hà Tễ Sinh đuổi ra: “Ra ngoài, ra ngoài, đừng có làm ồn trong phòng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play