Tết Nguyên Đán càng đến gần, Hà Tễ Sinh lại càng không cảm nhận được không khí vui tươi, em gái gọi điện cho anh rất nhiều lần, rủ anh đến ăn tết cùng, anh đều từ chối.
Đôi khi, Hà Tễ Sinh tự nghĩ, đường đường là một người đàn ông mà lại quá mức đa sầu đa cảm, có hẳn một bữa cơm tất niên rôm rả không ăn, cứ nhất quyết hành hạ bản thân, một mình chịu khổ trong ngôi nhà giữa núi này.
Nhưng rồi anh lại nghĩ, yếu đuối thì sao, do dự thì đã sao? Cả đời này của anh chắc cũng chỉ đến vậy. Anh không còn đủ dũng khí để thích ai thêm nữa. Thỉnh thoảng, anh vẫn bước vào căn phòng Thẩm Đàn từng ở, nhìn những thứ còn sót lại mà bồi hồi nhớ người.
Sáng hôm đó, Hà Tễ Sinh vừa ăn sáng xong, còn chưa kịp quét tuyết, đã nhận được điện thoại của bưu điện ở thị trấn.
"Hà Tễ Sinh, tết nhất nhiều hàng quá, khi nào anh đến lấy hàng của anh?"
Hà Tễ Sinh rất ngạc nhiên, anh không nhận được tin nhắn, cũng không mua gì cả: "Hàng của tôi? Tôi không mua gì mà?"
Bưu điện bận tối mắt tối mũi, quên mất chuyện có gửi tin nhắn hay không: "Là hàng của anh, ghi tên anh, anh đến xem thử đi, không thì tôi gửi trả lại."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT