Hai người cứ thế đứng hình, không ai nhúc nhích, nhưng trong lòng Khương Dĩ Hòa thì lời trăng trối đã nghĩ xong hết rồi…
Hắn không… nhớ ta đấy chứ?
Không đến mức vậy đâu nhỉ, cũng hơn năm rồi…
Ngay khi nàng còn đang lo lo, hắn lại bất ngờ lên tiếng.
“Ngươi là ai?”
Khương Dĩ Hòa ngẩn người, rồi nhận ra tám phần là hắn chưa nhận ra mình, bèn thở phào.
“Ta chỉ là người qua đường thôi, bị bọn xấu trong núi bắt đến đây, may mà được công tử ra tay cứu giúp, tiểu nữ vô cùng cảm kích!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT