“Ngươi rõ ràng biết Dương Tam Mục là kẻ ngu ngốc, thà tự mình làm còn hơn giao đồ cho hắn, thế mà vẫn đưa dải lụa đỏ cho hắn để đổi lấy một đường sinh cơ. Chẳng lẽ thật sự chỉ để phá án oan thôi sao?”
“Không đâu, ngươi chỉ muốn khiến hắn áy náy, rồi lợi dụng cái áy náy ấy để đổi lấy một chút ánh mắt khác biệt từ người khác, một chút thương hại rẻ mạt thôi.”
“Lạ thật, rõ ràng chẳng ai bắt ngươi phải làm thế cả.”
Giọng hắn chậm rãi như gió thoảng bên tai, nhưng từng chữ lại như gai nhọn cắm vào da thịt, khiến người không thể làm ngơ. Miếu xá tĩnh mịch, không kẽ hở, khiến nàng bỗng cảm thấy khô miệng khát nước.
“Hai tên từng bắt ngươi, cả Lê Vi, cả đám người nhà họ Dương, ngươi lúc nào cũng lấy lòng họ, tưởng rằng chỉ cần mình nhẫn nhịn, hy sinh, thì họ sẽ mềm lòng, sẽ áy náy. Ngươi ấy à, đúng là người cao cả thật đấy…”
“Thế tại sao, khi biết ta muốn giết ngươi, ngươi lại kéo ta cùng chết? Ngươi không nên vì ta mà ngoan ngoãn chết đi sao? Trong lòng nghĩ: ‘Không phải ta muốn chết, mà là hắn muốn ta chết, vậy ta chết là điều đương nhiên.’ cơ mà?”
Hắn cười khẽ, như chính mình cũng thấy buồn cười, giọng nói kéo dài đầy giễu cợt, dồn nàng vào ngõ cụt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT