Trước khi các trưởng lão long tộc tới, toàn bộ cung điện đã được dọn dẹp lại một lượt, tất cả những thứ liên quan đến bé rồng con đều được cất giấu, bao gồm cả cái hang nhỏ trong khu vườn bên cạnh.
Buổi chiều, khi Tuyết Dĩ trở về tẩm điện thì phát hiện mấy món đồ trang trí nhỏ hình rồng treo trên cửa sổ, cùng chiếc ghế nhỏ ngoài ban công cũng đã bị cất đi.
Cái ổ nhỏ cậu vẫn thường ngủ cũng không thấy đâu. Vừa rồi vì sực nhớ có khi vẫn còn để trong phòng của Hi Hoài, quên mang về, nên cậu mới tiện miệng hỏi một câu.
Dù sao cũng đã sống trong cung điện lâu như vậy, sinh hoạt và thói quen đều thành bản năng. Cho dù cố ý che giấu, thì vẫn sẽ có vài chỗ sơ sót vô tình để lộ.
Tuyết Dĩ vừa định xoay người rời đi, liền chạm phải ánh mắt của Kim Đồng đang đứng chếch phía trước.
Kim Đồng vẻ mặt ôn hòa, lễ phép mà khách khí gật đầu với cậu, sau đó liền dời mắt đi chỗ khác.
Cái từ “ổ nhỏ” mà Tuyết Dĩ vừa nói, nếu đổi lại là chủng tộc khác nghe thấy có lẽ sẽ chẳng để tâm. Nhưng thể trạng lúc còn nhỏ của long tộc lớn lên rất chậm, lại thích ở trong hình thái rồng nhiều hơn, nên cũng chỉ ngủ ở ổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT