Sau khi nghe Lý Diệc Sính cằn nhằn suốt chặn đường về việc bằng cử nhân ở Đức khó tốt nghiệp đến mức nào, đầu óc Kỷ Thụy quay cuồng, cuối cùng cũng chấp nhận sự thật rằng chú Lý yêu quý của mình bị lưu ban khi học đại học, hiện tại chỉ mới có bằng tốt nghiệp cấp ba.
Lúc xuống xe cô vẫn còn cố gắng an ủi:
- Chú Lý nghĩ thoáng chút đi, chú đẹp trai nhiều tiền thế này thì bằng cấp vốn dĩ không nói lên được gì! Dù sao chú... Chú cũng là tổng giám đốc!
- Tổng giám đốc với bằng tốt nghiệp cấp ba. - Lý Diệc Sính mặt không cảm xúc: - Vết nhơ trong đời mấy thằng con nhà giàu khác toàn là đua xe, tán gái, ăn chơi trác táng. Còn vết nhơ trong đời chú lại là học đại học chín năm mà chưa tốt nghiệp. Cháu có biết vì chuyện này mà chú đã thành trò cười trong mắt bao nhiêu người không? Thế chú nghỉ chơi với Tạ Uyên chẳng phải đúng rồi sao? Ngáng chân cậu ta một tí trên thương trường cũng đáng đời cậu ta còn gì? Cà khịa cậu ta vài câu mỗi lần gặp cũng bình thường thôi mà!
- ...Chú Lý à, để cháu mua cho chú một cây kem nhé. - Kỷ Thụy mặt đầy chân thành.
Thực tế chứng minh, "bác sĩ kem" có thể trị bách bệnh. Lý Diệc Sính ăn xong lập tức vứt bỏ mọi phiền muộn ra sau đầu. Thấy anh ta lại vui tươi hớn hở như thường, Kỷ Thụy có lòng muốn nói đỡ cho chú út vài câu nhưng vừa nghĩ đến việc anh ta học đại học chín năm còn chưa tốt nghiệp được thì lời nói đến bên miệng lại nuốt ngược vào trong.
- Chú Lý ơi, chú gọi món đi, muốn ăn gì thì ăn, chầu hôm nay cháu bao!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT