- Tổng giám đốc Tạ đừng khách sáo với tôi làm gì, Thụy Thụy vừa thông minh vừa chăm chỉ, để cô ấy làm việc ở đây là vinh dự của tôi mới đúng. - Ngô Việt hiếm khi có cơ hội gặp Tạ Uyên nên lời nịnh nọt cứ tuôn ra như nước, hoàn toàn không để ý đến nụ cười đầy hàm ý của Tạ Uyên: - Lần này tổng giám đốc Tạ đến là định đưa cô ấy về nhà à?
Tạ Uyên không trả lời câu hỏi của anh ta mà lại nói sang chuyện khác:
- Tôi nhớ quán bar của quản lý Ngô làm ăn cũng khấm khá lắm mà, sao giờ này rồi mà lầu ba chỉ có phòng chúng tôi là có khách vậy?
Ngô Việt khựng lại một chút, đột nhiên hạ giọng:
- Được dời sang mấy tầng khác hết rồi ạ. Mấy hôm trước có cậu Lý giúp nên tôi mới sắp xếp kín phòng ở tầng này, có điều bắt đầu từ hôm nay cậu Lý không đến nữa thì sao tôi có thể sắp xếp kín khách ở đây được. Thụy Thụy là con cháu nhà họ Tạ, tổng giám đốc Tạ cứ yên tâm, dù tôi có không biết điều đến mấy cũng không dám coi cô ấy là nhân viên vệ sinh để sai bảo đâu.
- Cô ấy đã xin làm công việc dọn dẹp thì sao không thể coi cô ấy là nhân viên vệ sinh để sai bảo chứ? - Tạ Uyên hỏi ngược lại.
Ngô Việt không được khen mà còn bị chất vấn: - ...Dạ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play