Nhờ phúc của sếp Tạ mà tối hôm đó Kỷ Thụy đã mơ thấy mình bị một đám người mặc đồ bảo hộ đưa đi làm thí nghiệm, sợ đến nỗi mãi đến sáng mới ngủ được.
Nhưng phải công nhận là lời đe dọa của Tạ Uyên khá hiệu quả, suốt một khoảng thời gian dài sau đó cô thật sự không ra ngoài nữa. Hàng ngày nếu cô không đi theo quản gia trồng rau thì cũng ngồi tắm nắng nói chuyện cùng người giúp việc ở trong sân, chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi đã đen sì cả người. Cuối cùng vẫn là Tạ Uyên thấy chướng mắt quá nên nhắc nhở vài câu, lúc này cô mới bắt đầu cuống cuồng đi đắp mặt nạ để cứu vãn tình hình.
Đến giữa tháng sáu, thời tiết chính thức bước vào mùa nóng như lửa. Mùa hè ở Chu Thành luôn tràn ngập tiếng ve sầu và tiếng chim hót, những hàng cây phong hai bên đường xòe tán lá rộng lớn, mang lại một góc râm mát cho người đi ngang có thể tạm thời tránh nắng. Rồi đến khi màn đêm buông xuống, làn gió nóng nhẹ nhàng thổi qua, khiến mùi mồ hôi và mùi thịt nướng quyện vào nhau, tạo thành bầu không khí đậm chất đêm hè, tuy không quá đặc biệt nhưng chỉ mảnh đất này mới có.
Kỷ Thụy thích mùa hè, mỗi khi đến mùa này cô sẽ rủ người thân hoặc bạn bè cùng nhau đạp xe quanh hồ Bình An để giải sầu, mà giải được sầu rồi thì điểm đến cuối cùng nhất định là một quán thịt nướng nào đó. Họ sẽ cùng nhau ăn uống lai rai, khi đó có cảm giác như mọi phiền muộn đều tan biến hết.
Còn bây giờ thì...
- Cháu thật sự rất muốn ra ngoài. - Cô nằm hình chữ X trên ghế sô pha trong phòng Tạ Uyên, khóe mắt ánh lên hàng nước mắt: - Đã gần nửa tháng rồi cháu không ra khỏi nhà, cháu thật sự rất muốn đi chơi. Cái tổ chức y học bí ẩn táng tận lương tâm mà chú nói đâu rồi? Rốt cuộc bọn họ có tới bắt cháu không? Nếu không bắt thì cháu có thể ra ngoài đi dạo một chút được không?
Tạ Uyên: ...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT