Vài giây sau đó Kỷ Thụy cảm thấy như thời gian trôi chậm lại, đầu óc cô trống rỗng, chỉ có câu "đừng nhắn nữa, đang mukbang..." là lặp đi lặp lại thôi.
Một lát sau cô mới bừng tỉnh, thời gian cũng khôi phục lại như thường...
Á á á á á, gì vậy trời! Sao cả thế giới đều đang mukbang vậy! Chẳng phải mùa xuân đã qua rồi sao? Rốt cuộc thế giới này bị sao thế, đã xảy ra chuyện gì thế!
Cô nàng ngây thơ chịu mấy cú sốc liên tiếp, thế là bụm mặt chạy trốn mất dạng. Ai ngờ vì chỉ lo chạy mà không chịu nhìn đường nên khi hoàn hồn lại, Kỷ Thụy phát hiện mình không chỉ chạy từ lầu hai xuống lầu một mà còn chạy từ cửa sau lầu một tới vườn hoa nhỏ.
Hôm nay là ngày vui của nhà họ Kỷ nên tất cả mọi người đều được huy động tới sảnh đãi tiệc, bây giờ trong vườn hoa vắng tanh không có một bóng người. Kỷ Thụy hít sâu ba hơi, lúc này mới sực nhớ mình còn chưa kịp đi vệ sinh.
Cô sờ gương mặt còn nóng bừng bừng của mình, cảm thấy mình cần nhiều thời gian hơn để bình tĩnh lại. Suy đi tính lại một hồi, cô quyết định nhấc chân đi ra ngoài.
Bố cục sảnh tiệc còn chưa sửa gì nên chắc vườn hoa cũng không sửa đâu nhỉ. Kỷ Thụy đi men theo hai con đường nhỏ trong ký ức, lại quẹo vào một ngã rẽ, cuối cùng cũng đến được trước nhà vệ sinh chung ở một góc vắng người. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT