Nghe hắn nói xong, Lâm Lang chấn động sâu sắc, cảm giác cả thế giới như đảo lộn:
“Làm sao có thể… sao lại thế được? Nếu chú đã biết rõ, vì sao không… ”
Nói được nửa chừng, cô lại thấy bản thân không có đủ lập trường để trách cứ Hạ Ngữ Băng, nhất là khi đối phương rõ ràng đã từng nhắc nhở mình. Lời nghẹn trong cổ, cô chỉ có thể gượng cười, khóc mà như không khóc.
Hạ Ngữ Băng liếc nhìn Lâm Lang một cái, thản nhiên nói:
“Có lẽ cháu chưa hiểu, hôn nhân của cháu đã liên lụy bao nhiêu ánh mắt. Gia chủ nhà họ Vệ qua đời, con gái nhỏ đưa sang Lục gia nuôi. Dù trên danh nghĩa là Lục gia tạm thời đại lý quản lý sản nghiệp nhà họ Vệ, nhưng tám năm kinh doanh qua đi, thực chất cũng chẳng khác gì tài sản nhà mình. Nếu Lục Mộ Thâm cưới Vệ Bảo Linh, chẳng khác nào dễ dàng thâu tóm một phần sản nghiệp lớn đó là tâm huyết cả đời mà thế hệ trước phải liều mình giành lấy.”
“Nhưng cháu thì khác. Nhà cháu là tập thể gia tộc, tuy cổ phần trong tay không ít, nhưng tiếng nói lại không đủ mạnh.”
Đây mới là lý do quan trọng khiến mẹ Lục không thích cô làm con dâu. Chỉ cần Vệ Bảo Linh trở thành con dâu của bà ta, muốn chút cổ phần chẳng phải dễ như trở bàn tay sao? Mẹ Lục vốn xuất thân không quang minh, năm xưa lợi dụng tửu sắc mà chen chân vào Lục gia, khiến cha Lục luôn canh cánh trong lòng, lạnh nhạt với bà ta. Nay tuổi đã lớn, bà ta bắt đầu hoảng sợ, chỉ mong tìm được chỗ dựa vững chắc. Nếu có Vệ Bảo Linh, mọi vấn đề đều giải quyết ổn thỏa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT