Chiết Hoan trông hai mẫu tử vụng trộm ra hiệu cho nhau, chỉ cảm thấy hết sức thú vị.
Hắn phong lưu một đời, cất giấu vô số tuyệt sắc giai nhân, lại chưa từng có bất kỳ con nối dõi nào.
Nguyên nhân chỉ có một.
Hắn sợ phiền.
Với hắn mà nói, kéo dài huyết mạch cũng đồng nghĩa với việc cả đời phải nuôi dạy một người có trách nhiệm, chuyện này còn khiến hắn đau đầu hơn cả nuôi một phòng mỹ nhân. Hắn trước nay không lưu luyến việc mỹ nhân rời đi, dù sao vẫn có thể tìm người khác. Hơn nữa, hắn cũng tự nhận mình thiên tính bạc bẽo, quen làm theo ý mình, nếu phía sau bỗng dưng mọc ra một cái đuôi nhỏ suốt ngày giậm chân dặn hắn phải đúng giờ về nhà ăn cơm, vậy sau này còn biết đi đâu hái hoa ngắt cỏ?
Hắn quay đầu liếc nhìn Lâm Lang, vừa vặn bắt gặp cảnh nàng ra hiệu cho bánh bao nhỏ, bộ dạng ấy so với lúc hắn cưỡng ép nàng hôn môi còn sinh động hơn nhiều. Nàng vốn đã là diễm sắc vô biên, đuôi mắt phượng dài, môi đỏ như thạch lựu căng mọng, lại mang theo một thân khí độ mỹ nhân vừa mê người vừa không thể dễ dàng chạm đến, nay bỗng dưng có thêm một chút trẻ con ngây ngô, lại càng khiến tim hắn đập thình thịch.
Chiết Hoan cũng không phải luôn thích cùng nữ nhân trộn lẫn dây dưa, ngày nào cũng dính lấy nhau thì cuối cùng cũng chán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT