U Đế không biết nên khen thê tử thế nào cho phải, bèn ngượng ngùng mà chuyển sang chuyện đứa nhỏ. Huống hồ, hắn vốn không có kinh nghiệm gì trong việc nuôi dạy con trẻ. Đang lúng túng thì lại nghe Lâm Lang nhắc đến chuyện phong lưu hoang đường đêm đó, tai đỏ bừng lên, nhất thời chẳng biết đáp lại thế nào cho phải.
Chỉ là, trước khi thành thân, hắn từng nghe các trưởng lão trong tộc nói, Thái tử U tộc ắt là kẻ thiên phú dị bẩm, kỳ tài ngút trời, tương lai sẽ thuận lợi kế thừa đại thống, chấn hưng nghiệp lớn muôn đời của U tộc như hắn.
Nhưng chỉ có khi đích thân bước qua con đường đầy gai nhọn ấy, hắn mới hiểu: chỉ sơ sẩy một bước, sẽ tan xương nát thịt.
Hắn trời sinh mệnh cứng, từng vượt qua bao kiếp sinh tử, sớm đã không còn để tâm.
Nhưng hài tử của hắn thì khác. Tuy chỉ mới chung sống mấy ngày, U Đế đã tin rằng thê tử sẽ là một hiền mẫu, dịu dàng yêu thương con trẻ. Thái tử chắc chắn sẽ được nàng nâng niu trong lòng bàn tay mà lớn lên.
Mà một đứa trẻ được ngàn vạn sủng ái như thế, sao có thể chịu đựng nổi con đường tu luyện tàn khốc, phi nhân tính của U tộc?
Giữa hàng mày U Đế bất giác nhíu chặt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play