Ngày thứ hai, nam nhân trên giường chậm rãi tỉnh dậy.
Hắn đưa tay xoa trán, cảm giác như có lưỡi dao cắt qua, nhưng so với cơn đau tối qua, vẫn còn có thể chịu được. U Đế chậm rãi mở mắt, ánh nhìn còn mơ hồ, liền thấy một cánh tay trắng như cành ngó sen vươn ra, nhẹ nhàng gỡ lớp áo khoác đang che bình phong. Mái tóc đen như mực buông lơi theo vòng eo thon nhỏ, thân trên chỉ khoác một lớp y phục mỏng màu hồng phấn, vòng eo uyển chuyển tinh tế hiện rõ không sót chút nào.
Hắn ngẩn người tại chỗ.
Nàng dường như cảm nhận được ánh mắt phía sau, quay đầu lại, tay khẽ đưa ra chỉnh lại cổ áo, vừa ngước mắt nhìn vừa dịu dàng hỏi:
“Phu quân tỉnh rồi sao?”
U Vực là nơi màn đêm kéo dài, quanh năm âm u tối mịt, chỉ có ba tháng hoa nở là có chút sáng sủa. Trong cung cũng không ngoại lệ, ánh sáng đến từ đèn dầu và nến sáp, hương trầm lượn lờ, bóng dáng nàng nghiêng nghiêng bên bình phong, lười nhác mà yêu kiều, ba phần kiều mỵ, bảy phần quyến rũ.
Nam nhân hơi nghiêng đầu tránh đi, chỉ đáp qua loa một tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT