Ánh nến trên bàn từ sau màn lụa chiếu rọi mơ hồ, hoa văn chạm thủng hắt xuống giường loang lổ, lấp lánh như nước.
Triệu Thừa Cương cúi đầu nhìn nữ nhân dưới thân, áo xiêm màu ngân hồng, thêu hoa bảo tương trang nghiêm, có vẻ quy củ đoan trang. Nhưng sắc đỏ ấy lại càng làm nổi bật làn da nàng trắng đến không tì vết, mịn màng như tuyết đầu mùa, chỉ nhìn thôi cũng muốn chạm tay vào, mà vừa chạm vào lại sợ tan đi.
Nương ơi, sao càng nhìn lại càng thấy đẹp đến muốn mạng người ta thế này.
Quả thực là… ma xui quỷ khiến!
Đặc biệt là nàng không biết sợ là gì, nghe hắn buông lời dữ dằn cũng không run rẩy như các tiểu thư khuê các khác, không hề làm bộ sắp ngất vì hoảng sợ. Trái lại, nàng ngẩng cằm, ý cười mơ hồ, như thể không đem hắn để vào mắt.
Triệu Thừa Cương cố gắng không thừa nhận tim mình run rẩy, mặt vẫn hầm hầm:
“Cười cái gì? Ngươi tưởng ngươi đẹp như tiên giáng trần thì lão tử không dám động vào ngươi chắc? Nói cho ngươi biết, trừ bệ hạ ra, dưới trời này không ai lão tử không dám động! Đụng đến lửa của lão tử, nam nữ già trẻ một lũ ta đập cho không chừa mống nào!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play