Ông cụ xưa nay cũng là tay ngang, vốn chẳng mặn mà gì với mấy chuyện thờ cúng, mà thật ra trong lòng vẫn có phần sợ mấy tượng Phật tượng Bồ Tát. Ngồi ở chùa cứ thấp thỏm không yên. Nhưng mà hiếm khi thằng cháu gọi được một tiếng “ông nội”, ông đành cắn răng dẫn nó đi một chuyến.
Tính chỉ định xem vài vòng rồi về, ai ngờ đâu đứa nhỏ lại bị lão phương trượng trong chùa để mắt liên tục nói đứa bé này cốt cách kỳ lạ, Phật duyên thâm hậu, quả là người thích hợp xuất gia.”
Xì, xuất gia cái đầu ông ấy chứ!
Ông Cố đây đã phải nuôi một đứa con trai si tình đến không xài được, ráng sống tới tóc bạc răng long mới đợi được thằng cháu trai đầu tiên, ông tính sao cũng phải rèn cho thằng bé thành nhân vật số một số hai bên trái Thanh Long bên phải Bạch Hổ, tương lai ngồi ghế thiếu chủ Cố gia ông mới nhắm mắt yên lòng được!
Ông nội Cố mặt đen như than, bế cháu về luôn, vừa đi vừa lầm bầm: “Tú Tú à, ông nói con biết nha, mấy thầy chùa trọc đầu kia là thấy con còn nhỏ dễ lừa nên mới muốn dụ con vô chùa chịu khổ đó! Con tuyệt đối không được mắc bẫy nghe chưa! Ba mẹ con còn đang chờ con về nhà ăn cơm đó!”
“Ông ơi, con muốn xuất gia.”
Một câu như sét đánh ngang tai khiến ông nội đang đi vững như núi Thái Sơn cũng phải lảo đảo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play