Đêm đến, trong bộ lạc lại càng thêm náo nhiệt. Trời cao trong vắt, ngân hà như rủ xuống, mọi người quây quanh đống lửa lớn, vừa múa vừa ca, tái hiện phong tình phóng khoáng của thảo nguyên.
Lâm Lang là người khiến người ta nhìn vào liền thấy đẹp mắt. Dẫu không tham gia nhảy múa, nàng vẫn theo nhịp điệu vỗ tay, gõ nhịp. Khác với nữ tử trong bộ lạc hoạt bát mạnh mẽ, nàng sinh ra đã có đôi mắt trong sáng, dịu dàng đa tình, thân hình uyển chuyển như cành liễu đầu xuân, váy áo thêu hoa tinh tế, không hề phô trương mà lại thanh lệ thoát tục.
Nàng khẽ nhếch môi cười, như trăng non giữa đêm xuân, dịu dàng lặng lẽ. Dáng vẻ ấy, dẫu chỉ ngồi yên, cũng đủ khiến bao nhiêu thiếu niên động tâm, bên hông bao hoa thơm ngát.
Không ít nam tử đang cùng bạn nhảy múa, kỳ thực ánh mắt đều đặt lên nàng.
Trong bộ lạc vốn theo chế độ nhất phu đa thê, nhưng nếu là cô nương xuất sắc, huynh đệ cũng chẳng ngại chia chung, thậm chí còn lấy đó làm vinh dự.
Yến Chiêu Liệt nghe thủ lĩnh kể về truyền thống ấy, suýt nữa thì nổi trận lôi đình, đoạn thời gian ấy ngày nào cũng dính lấy Lâm Lang, nhìn ai cũng thấy giống đám dê con không có ý tốt, chỉ chực đào tường nhà hắn. Nếu không ngại nàng tức giận, hắn thật muốn buộc nàng vào thắt lưng, chỉ sợ chớp mắt không trông coi được, có kẻ mặt dày bám lấy nàng chạy mất dạng.
Tâm chiếm hữu của hắn đối với nàng ngày càng mãnh liệt, đến độ hết thuốc cứu. Mà nàng thì sao? Cái người không có chút lương tâm ấy lại cứ xử sự với hắn như thể thả nuôi một con vật, có lệ thì cho ăn, không thì mặc kệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT