Yến Chiêu Liệt mỗi khi lật một thi thể, sắc mặt lại thêm mấy phần tái nhợt, tựa như bị rút sạch huyết sắc, thê thảm không thể tả.
Tới cuối cùng, hắn hoàn toàn dựa vào bản năng mà đào bới từng cốt thi, mười đầu ngón tay rớm máu, móng tay nứt nẻ, bùn máu đen đặc bám đầy. Đôi tay ấy gần như không còn dáng vẻ nhân loại, nổi lên tầng tầng máu bầm, trắng nhợt giòi bọ bò kín, chẳng khác nào bàn tay quỷ nơi địa ngục.
Hắn không còn nghe được âm thanh bên ngoài. Trời về khuya, mưa rơi li ti lạnh thấu xương. Lý Tẫn Tuyết không đành lòng nhìn, tiến lên kéo hắn:
“Thương thế của ngươi không thể tiếp tục kéo dài, lại thêm một ngày chưa ăn uống gì, mau theo ta về nghỉ tạm, ta sẽ cho người đến tiếp tục tìm kiếm.”
Thực ra, Lý Tẫn Tuyết cũng chẳng ôm hy vọng gì nữa. Một mảnh núi rừng thế này, Yến Chiêu Liệt đã lật lên không sót một chỗ. Theo suy đoán của y, chỉ có hai khả năng: một là người kia đã bị kền kền xé xác, hai là thi thể bị vứt xuống sông, giờ đã hóa thành bùn lầy tanh hôi.
Yến Chiêu Liệt toàn thân huyền y thấm đẫm máu và nước, hắn như chẳng nghe thấy lời của Lý Tẫn Tuyết, chỉ quỳ gối bên từng cái xác mà tìm kiếm. Hắn đã kiệt sức từ lâu, thân thể như ngọn đèn trước gió, lại còn rơi vào ma chướng, trán nóng rực, không biết đã hôn mê mấy lần.
Mỗi khi sắp gục, hắn liền rút đao, rạch một nhát lên vai, lấy đau đớn để giữ mình tỉnh táo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT