Hai mẹ con lặng lẽ nói chuyện.
Việc tuyển phi cho Thế tử vốn là chuyện hệ trọng. Lâm Lang cùng Yến Quốc Công thương nghị, định vào trung tuần tháng ba, khi tiết trời đã ấm áp, sẽ mở một hội ngắm hoa, cho phép các gia mang theo một chậu hoa kiều diễm dự tiệc, cùng nhau thưởng hoa. Dĩ nhiên, mục đích chính là để xem các nàng mang hoa ra sao, có thể khiến Quốc công phu nhân cùng Thế tử gia liếc mắt vài phần hay không.
“Chắc là giở tính trẻ con thôi.” Lâm Lang khẽ cười. Người kia rõ ràng đang ở đầu bên kia, cùng các nữ hài tử nói cười đùa vui, vậy mà đôi mắt lại cứ thường thường liếc sang chỗ nàng.
Rốt cuộc cũng không phải lão luyện tình trường gì, chỉ biết dùng mấy chiêu dỗi dằn ấu trĩ để thu hút người mình để ý.
Lý thị không hiểu đầu đuôi, Lâm Lang chỉ nhẹ nhàng vỗ tay bà, rồi hỏi tới thân thể lão phụ thân trong nhà. Lý thị đáp: “Bên đó cũng không có gì lớn, chỉ là biên cảnh gần đây chẳng yên, phụ thân con thường đến tận đêm khuya mới được cho về, mệt đến rã người.”
Nhớ lại mấy lời đồn thổi ngoài phố, Lý thị hạ giọng: “Chờ tổ chức xong hội ngắm hoa này, con cứ yên ổn ở phủ đi, dạo này đừng ra ngoài nữa. Phía Bắc hình như xảy ra chuyện, có mấy hộ gia đình bị mắc bệnh đậu mùa, còn lây sang cả hàng xóm, nay chỗ ấy đã bị quan binh phong tỏa. Nghe đâu còn vài người trốn được ra, cũng không biết len lỏi đi đâu rồi. Dù sao thì con cũng nên cẩn thận hơn một chút.”
Đậu mùa loại bệnh khiến người ta mặt mày lở loét từ xưa đã là bệnh truyền nhiễm có tỷ lệ tử vong cao nhất, khiến ai nghe đến cũng tái mặt biến sắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT