Xe ngựa đến pháp trường, tuyết ngừng, mây tan, ánh dương rực rỡ lại càng thêm chói mắt. Người vây xem chen chúc một mảnh, tiếng huyên náo ùa tới như châm thẳng vào tai Lâm Lang, làm nàng đau buốt cả màng nhĩ. Càng tới gần, mùi máu tanh lại càng nồng, dày đặc đến buồn nôn.
Trên đài xử trảm lát tre cao ngất, vị thiên tử mười tám tuổi đoan chính ngồi đó, đầu đội mũ miện có chuỗi ngọc buông che mặt. Dưới lớp châu ngọc thấp thoáng, gương mặt ấy còn thanh tú hơn tưởng tượng, chỉ là do ốm yếu quanh năm nên sắc mặt phảng phất chẳng chút huyết khí. Tam công chúa ngồi bên, má phấn môi đào, dáng người kiêu sa, đích thị mỹ nhân hiếm có.
Tam công chúa là ruột thịt với Kính Văn đế, nhưng đến tuổi này chưa ai dám cưới. Nguyên do vì nàng hành xử bạt mạng, trong phủ nuôi đầy nam sủng, sướng ca cả đêm, thanh danh sớm đã nát bét. Ấy thế mà tiêu chuẩn chọn phu quân lại cao ngất, đòi người phải thanh bạch cả thân lẫn thế, còn phải bao dung được đám nhân tình nàng giữ bên người.
Người đời vốn nghiêm khắc với nữ tử, nhưng công chúa vẫn sống được như vậy cũng bởi từng cứu giá Kính Văn đế một mạng, triều thần e ngại, chuyện gì cũng mắt nhắm mắt mở, để nàng tha hồ hồ nháo.
Giờ đây, nàng nhìn chằm chằm vị hòa thượng trên đài pháp trường, càng nhìn càng thấy tuấn tú tuyệt trần, so với cả đám nam sủng nàng từng nuôi, chẳng ai sánh được một đầu ngón tay. Nàng ta vội khuyên giải:
“Đại sư, cần gì khổ thế? Làm phò mã của bổn cung chẳng tốt hơn là chết rồi thành cô hồn dã quỷ hay sao?”
Yến Quốc Công khoác áo đen đứng bên, thần sắc ẩn nhẫn, nhưng dù là thiên tử hay công chúa mở miệng, cũng đều liếc nhìn phản ứng của hắn trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play