Lâm Lang bị Yến Quốc Công ôm chặt trên đùi, cứ như nàng chỉ là một đứa trẻ không hiểu chuyện. Dù là phu thê đã thành thân mấy tháng, nhưng trước nay hắn vẫn giữ chừng mực nơi đông người, chưa từng phóng túng như thế, huống hồ còn là kiểu ôm chẳng biết xấu hổ này.
“Ngài đừng như vậy... buông thiếp xuống đi.” Lâm Lang đỏ bừng mặt, khẽ giọng năn nỉ.
Yến Quốc Công nghiêng đầu, trong lúc nàng "a" khẽ một tiếng, đã cắn nhẹ vành tai nàng, đầu lưỡi ấm nóng trơn trượt chậm rãi đảo quanh, tràn ngập dụ hoặc cháy bỏng.
Lúc đầu Lâm Lang còn cố nhịn, nhưng người này lại càng ngày càng quá trớn, hôn dọc theo nốt ruồi sau tai xuống tận cổ vai và xương quai xanh, nàng không nhịn được nữa, đẩy mặt hắn, bực bội kêu lên: “Làm gì vậy hả?”
Yến Quốc Công dừng lại, nhưng lại cắn thêm một ngụm lên mu bàn tay nàng, hơi đau một chút.
Lâm Lang không nhìn hắn, hắn cũng chẳng giận, trái lại còn cười như có như không, khẽ nói:
“Phu nhân, con phượng hoàng đỏ của nàng vẫn đang giãy giụa trong tay ta, nếu nàng còn lạnh nhạt với ta như vậy... không sợ ta nổi giận, giết sạch diệt tận sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT