Chợ búa ồn ào, tiếng huyên náo từ xa lan tới gần, Yến Quốc Công nắm dây cương, chậm rãi ghìm ngựa lại.
Trong không khí là hương nến trầm và một mùi gì đó như hoa lẫn với thứ dầu thơm nồng nặc phụ nhân hay dùng.
Yến Chiêu Liệt vốn chẳng ưa gì cái kiểu đi thong thả này, đến một ngã rẽ liền nhảy xuống ngựa. Hai chân vừa chạm đất, vết thương ở mông bị kéo căng, đau đến mức hắn nhăn mày trợn mắt. Đột nhiên, thế tử gia nhớ ra điều gì, vội há miệng "phì phì" mấy tiếng, rồi dùng tay áo rộng lau miệng, trông vô cùng cổ quái.
Yến Quốc Công quay đầu liếc hắn bằng ánh mắt cực kỳ chán ghét.
Yến Chiêu Liệt hít sâu một hơi, cố nuốt cơn xúc động muốn tại chỗ giết phụ thân xuống.
Hai cha con đều mặc thường phục, ăn mặc như người dân bình thường.
Chiêu Liệt bị thương, sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ ủ rũ, nhuệ khí thường ngày cũng thu liễm đi ít nhiều, trông bớt phần chói mắt. Có điều hắn vốn mặt mày sáng sủa, dung mạo tuấn tú, các cô nương đi ngang qua đều lén liếc nhìn không chớp mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT