Bên trong tai bị máu khô lấp kín. Dưới lớp máu khô ấy là những dây thần kinh mẫn cảm và yếu ớt. Vì từng chịu tổn thương nghiêm trọng, toàn bộ ý thức của Thần Thần đều đổ dồn về nơi đó, mỗi một dây thần kinh mảnh mai đều căng như dây đàn, cảnh giác cao độ, không bỏ qua bất kỳ một va chạm nhỏ nào.
Một nụ hôn bất ngờ rơi xuống, nhẹ lắm, nhẹ như ánh nắng hôn lên những đám mây.
Mây mềm mại, yếu ớt. Nắng ấm áp, dịu dàng.
Còn chưa kịp cảm nhận hơi thở khẽ khàng phả vào vành tai gây ngưa ngứa, nụ hôn ấy đã vội rời đi. Một cảm giác ấm áp và sạch sẽ, không hề quấn quýt hay dính nhớp đến ngạt thở.
Đó là nơi đầy rẫy sẹo lồi, những vết sẹo xấu xí chỉ cần nhìn thôi cũng thấy ghê tởm. Chính cậu ta còn chẳng muốn nhìn, ngày nào cũng đeo đồ bịt tai, cứ ngỡ không nhìn, không đối mặt thì chúng và cả những tổn thương kia sẽ tự động biến mất khỏi cuộc đời mình.
Không ngờ rằng, chúng cũng có ngày nhận được một nụ hôn.
Một nụ hôn trong trẻo và trân quý, một nụ hôn vốn chỉ gắn liền với những điều đẹp đẽ, thân thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play