Trang Khê suýt nữa đã quên mất Lễ Lễ đỏng đảnh làm nũng, đòi sinh con, đòi bao nuôi kia. Bị giọng hát thanh tao thoát tục này gột rửa, cậu chỉ cảm thấy người trên sân khấu hẳn là một người cao nhã, chỉ có thể ngắm nhìn từ xa.
Những người vốn chỉ đến để ngắm vẻ đẹp của Lễ Lễ, cũng lần lượt từ há hốc mồm kinh ngạc chuyển sang vẻ mặt si mê.
Trong phòng hòa nhạc chỉ còn lại âm thanh của cao sơn lưu thủy. Dưới khán đài, mọi người đều im lặng, những yếu tố hưng phấn xao động bị giọng hát trong trẻo như tiếng suối róc rách cuốn đi, cùng giai điệu bài hát mà thăng trầm.
Ban đầu, giọng hát như dòng suối từ trên núi cao chảy xuống, sâu thẳm thanh lãnh. Chảy qua nhân gian sớm chiều bốn mùa, băng tuyết tan chảy, giọng hát nhuốm màu ấm áp. Nốt nhạc cuối cùng kéo dài, dư âm lượn lờ, vừa xoa dịu lòng người, lại vừa khơi gợi sự ngứa ngáy trong tim, khiến người ta không muốn nó rời đi.
Không thể không cảm thán, trên đời sao lại có giọng hát tuyệt vời đến vậy.
Rất nhiều nhân vật nhỏ kích động đứng dậy vỗ tay điên cuồng, có người mặt còn đỏ bừng vì phấn khích. Rõ ràng đây không phải loại nhạc sôi động gì, không hiểu sao lại có thể hưng phấn đến đỏ mặt. So sánh với người khóc nức nở kia, có vẻ còn dễ hiểu hơn…
Dưới khán đài, tiếng vỗ tay như sấm. Lễ Lễ đứng trên sân khấu khẽ mỉm cười, ánh mắt chính xác tìm thấy Tiểu Khê dưới khán đài. Tiểu Khê vội vàng đứng dậy vỗ tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT