Trang Khê cảm thấy Dương Dương vẫn còn là một đứa trẻ con.
Cậu nghĩ rằng, nếu thiếu đi sự giao tiếp, chỉ thu mình trong thế giới riêng, con người sẽ không nhất thiết phải trưởng thành nhanh chóng. Ngược lại, nó có thể khiến người đó bị mắc kẹt trong một khoảng thời gian, giống như quả hồng bị khuất nắng, mãi giữ vẻ xanh non, khó mà chín muồi.
Dù có mẹ, Dương Dương thực chất vẫn chỉ là một người lặng lẽ đứng bên lề dòng chảy cuộc đời. Hầu hết thời gian ở nhà, cậu đều lủi thủi một mình trong căn phòng nhỏ; ở trường cũng chẳng có bạn bè.
Sau khi mạt thế ập đến, tình hình càng trở nên tồi tệ.
Rồi ba năm đằng đẵng trong phòng thí nghiệm, và quãng thời gian dài hơn nữa chìm trong giấc ngủ băng giá.
Cậu giống như băng tuyết, thuần khiết nhưng vô tình.
Trang Khê tiến lại gần Dương Dương hơn. Cậu không có lý do gì để trách móc, bởi vì Dương Dương lớn lên trong mạt thế, đã trở thành Zombie, môi trường sống hoàn toàn khác biệt. Sao có thể đòi hỏi cậu ta phải có được những chuẩn mực đạo đức của một xã hội văn minh, giàu có và sung túc?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play