Ba ngày sau.
Bạt ngàn Nguyệt Hương Thảo đều đã được đào xong, đoàn người lại tiếp tục lên đường.
Tiền Phú Quý nhìn chuỗi hạt trên tay và cổ của phu nhân nhà mình, không khỏi kinh diễm tấm tắc: “Phu nhân xinh đẹp, đến chuỗi hạt châu cũng trở nên quý giá hơn.”
Tiền phu nhân nhướng mày, nhẹ nhàng giơ tay, để lộ chiếc nhẫn đá quý trên ngón tay: “Cái này mới thực sự ‘quý’.”
Tiền Phú Quý lập tức nịnh nọt tiến lại gần: “Lúc phu nhân diễn kịch có thể dẫn theo vi phu không?”
Tiền phu nhân mỉm cười lắc đầu: “Hình như Văn tiểu thư muốn chàng đi bán gạo, mì, đường, dầu, nước. Lấy hàng từ chỗ của chủ tiệm Tô, chỉ khác là nàng ấy bán cho người nghèo, còn chàng thì bán cho người giàu, lấy giá cao hơn một chút, xem như là tiền hoa hồng.”
Tiền Phú Quý lập tức ngồi nghiêm chỉnh: “Bán giá cao thì đơn giản thôi. Mấy thứ như gạo mì hay nước đều là hàng cực phẩm, chỉ cần bọc gói lại khéo léo, nói thêm câu ‘số lượng có hạn, nhà ngài mà mua rồi thì các nhà khác chẳng còn đâu’, đảm bảo sẽ bán chạy như tôm tươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT