Sau khi Văn Anh trả lời xong, người kia im lặng.
Lặng im một lát rồi mới nói tiếp: “Ta đã gầy đi nhiều lắm rồi.”
Trên đường chạy nạn, mạng sống như ngàn cân treo sợi tóc, lương thực nước uống ngày càng khan hiếm, đã lâu lắm rồi hắn chưa được ăn một bữa no.
Văn Anh đỡ trán, dù hắn có gầy đi thật thì so với người bên cạnh, hắn vẫn béo hơn người ấy cả một vòng, huống chi thê nhi đi cùng hắn, da dẻ của họ trắng trẻo hơn hẳn những người khác, cho dù có lẫn vào trong đám đông thì cũng có thể nhận ra ngay.
Người địa chủ kia thở dài, bước ra khỏi đám người.
“Ta họ Tiền, tên Phú Quý. Mấy người này có người là tá điền của nhà ta, có người là người dân trong thôn, lúc chạy nạn là nhờ họ chủ động báo cho ta biết để cùng nhau chạy nạn.”
Văn Anh có chút bất ngờ, xem ra vị địa chủ này là người tốt, bằng không tại sao tá điền và thôn dân lại có lòng tốt nhắc hắn chạy cùng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT