Hai ngày sau, tại ngã ba đường.
Từ Trường Công ngồi trong xe ngựa, không nói thêm lời dư thừa để tránh cho người khác buồn bã, ông chỉ dặn dò Dương Truy Vân phải chăm chỉ luyện công mỗi ngày, không được lười biếng, sau đó mang theo hơn trăm ly nước đá cùng với cái lều mà mình hằng mong ước, phất tay cáo biệt.
Tuấn mã hí dài một tiếng, bốn vó mạnh mẽ sải bước, rất nhanh đã phi đi theo con đường đã định sẵn.
Thôn dân dõi theo cỗ xe ngựa khuất dần, đồng loạt giơ cao cánh tay mà vẫy vẫy.
Dương Truy Vân lặng lẽ đứng yên tại chỗ, nhìn cỗ xe ngựa dần biến mất khỏi tầm mắt, nhẹ nhàng cúi đầu xuống.
Nàng thật sự không nỡ rời xa Từ sư phụ.
Văn Anh vỗ nhẹ vai nàng: “Tiểu Vân, chúng ta cũng phải đi thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play