Từ Trường Công nhìn Dương Truy Vân đang quay lưng mài dao, trầm ngâm một lát rồi vẫn bước tới.
“Ta cứ tưởng ngươi không sợ trời không sợ đất đấy.”
Dương Truy Vân hơi ngẩng đầu, ánh mắt vẫn chưa tập trung lại, có chút mờ mịt: “Nhưng… ta đã giết người rồi.”
“Hắn đã ăn thịt người, không còn tính là người nữa.”
Nói rồi, Từ Trường Công định tìm người khiêng xác lên ném vào hố, tốt nhất là chôn luôn, bằng không e rằng sẽ dẫn tới truy binh.
Dương Truy Vân chậm rãi đứng dậy, rời khỏi gò đất, chạy xuống phía dưới.
Lưu Hổ trông thấy nàng, vội vàng an ủi: “Tiểu Vân, dao ném rất chuẩn, nếu không thì kiểu gì trong số bọn thúc thể nào cũng có người bị thương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT