Tiết Trân thở phào nhẹ nhõm, bán được là tốt rồi.
Nói thật, loạn thế thế này mà đồ thêu vẫn bán được thì đấy đã là chuyện kỳ diệu rồi, huống chi bà còn thấy mức giá cũng hợp lý.
Dương Truy Vân quay đầu nhìn Tiết Trân: “Tiết nương tử, người đều có thể mang theo số sách trong nhà rồi, người có thể đổi được mấy chiếc xe đẩy lận đó.”
Đồ thêu của Tiết Trân bán được tiền, cả người bà cũng nhẹ nhõm đi ít nhiều: “Nhà của ta chỉ có ba người, cùng lắm cũng chỉ mua hai chiếc xe đẩy thôi.”
Vậy nên vẫn là không mang sách đi theo được, chi bằng đến lúc đó đào hố chôn tạm, biết đâu sau này chúng lại gặp được người hữu duyên với mình.
Tô Lăng nghe vậy thì đề nghị: “Hay là mua một chiếc xe ba bánh đi, xe ba bánh mười lượng bạc.”
Xe ba bánh mà Tô Lăng bán không phải loại thường thấy trong truyện niên đại, cũng không phải xe điện thời hiện đại, mà là sản phẩm từ vị diện công nghệ cao, được chế tạo theo phong cách cổ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play