Tô Lăng rửa mặt qua loa xong thì bưng một tô hoành thánh ra.
Ăn xong, Tô Lăng mở cửa tiệm như thường lệ.
Ngay khi cửa hàng vừa được mở ra liền có người lập tức lao vọt vào, có chút không vui nói: “Chủ tiệm, sao giờ cô mới mở cửa? Cô có còn muốn buôn bán nữa không vậy?”
Tô Lăng liếc anh ta một cái: “Vậy anh còn muốn tôi thu mua tuyết của anh nữa không?”
Người kia khựng lại, cảm thấy hơi mất mặt nên cứ cứng cổ nói: “Chủ tiệm à, không phải tôi nói cô, cô buôn bán thì cũng nên mở cửa đúng giờ…”
Tô Lăng gõ tay lên mặt bàn, sắc mặt lạnh hẳn đi, chẳng lẽ vì mình quá lễ độ nên đã khiến cho mấy người này tưởng rằng mình dễ bắt nạt à?
“Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng tôi cảnh cáo nghiêm túc, tôi mở tiệm không phải để làm chú cứu thế. Tôi không có hứng nghe mấy lời than vãn của các người, cũng sẽ không đồng cảm với các người. Nếu không muốn mua thì có thể cút đi, còn nếu tiếp tục gây chuyện thì cứ việc nghĩ kỹ lại hậu quả của việc đắc tội với tôi đi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play