Tô Lăng chỉ mỉm cười, lại lấy ra hai chiếc túi xách: “Đúng rồi, đây là hai mẫu túi mà hôm qua các em hỏi có loại có màu sắc nổi bật hay không, tiện cho mẹ các em mang theo.”
“Hai mẫu này đều rất ổn, các quý bà mặc sườn xám mà xách chiếc túi nhỏ này thì vừa đựng được nhiều đồ, lại nhẹ nhàng, tiện lợi.”
Ngón tay của Nguyễn Ngọc Địch khẽ siết chặt chiếc túi trong tay, hơi thở chững lại.
Đúng vậy, túi của cô không giống túi của các bạn học khác, mà chính cô cũng không nhớ nổi là mình đã mua nó ở đâu.
Cô cũng thật sự có xịt nước hoa, là mùi hoa dành dành rất nhẹ, nhưng bạn học lại chưa từng thấy qua. Khi được hỏi mua ở đâu, cô cũng không trả lời được.
Chuyện này thật sự quá mức kỳ lạ.
Trình Linh Ngọc cúi đầu nhìn cái túi xách trên quầy rồi lại nhìn vào chiếc túi mà mình đang cầm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play