Nghe con gái lên tiếng, Thẩm Kiến Nghĩa lập tức phụ họa: “Nhà chúng tôi đông người, ai cũng có thể ra ngoài làm việc. Ngày mai tôi cũng sẽ đi nhận việc, ngoài phần điện, mỗi ngày nhà tôi sẽ đóng góp thêm hai lạng lương thực cho khu.”
Ông vừa dứt lời, một hộ dân khác ở khu biệt thự cũng lên tiếng: “Nhà tôi mỗi ngày cũng góp thêm hai lạng nữa. Chỉ là hai cái bánh bao thôi mà, kiểu gì cũng có thể chắt chiu được! Mình sống cùng một khu suốt bao lâu nay, sao có thể trơ mắt nhìn hàng xóm khốn đốn thế này được? Nhà ai mà chẳng có lúc khó khăn, chẳng lẽ cứ thấy người sa cơ là lại bỏ đá xuống giếng sao?”
Nói rồi, anh ấy còn trừng mắt liếc lão Tiền một cái đầy tức giận.
Hai nhà liên tiếp bày tỏ thái độ, những người còn lại cũng không thể cứ ngồi yên như không liên quan gì tới mình được.
Đặc biệt là những người may mắn thoát bệnh trong nhóm dân cư chuyển từ khu cao tầng sang.
Nhìn thấy mấy người kia đứng ngơ ngác ở giữa, ai nấy đều cảm thấy chua xót trong lòng, cứ như nhìn thấy chính mình đang lâm vào hoàn cảnh ấy.
Thế là từng người cắn răng, lần lượt tuyên bố sẽ san sẻ một phần lương thực trong nhà ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT