Lời của Thẩm Tông khiến mọi người có mặt đều sững sờ.
Rõ ràng trước đó không có ai nghĩ đến vấn đề này.
Người đầu tiên không kìm được là Tào Hồng Mẫn, chú hỏi: “Tiểu Thẩm, ý của cô là gì?”
Thẩm Tông bất đắc dĩ đáp: “Tôi có thể có ý kiến gì chứ? Tôi với Cố Khải vừa mới về tới nơi, còn chưa kịp ăn cơm đã nghe có người hét lên là người trong khu bị đánh, vậy là chạy ra luôn.
Là mọi người kể tôi mới biết chuyện, trong thời gian ngắn thế này thì nghĩ ra được cách gì?
Nhắc đến con sông là vì nhà tôi là dân ở khu này từ đầu, hồi mua nhà bên bộ phận bán hàng từng lấy con sông đó làm điểm nổi bật để chào mời nên chúng tôi mới biết tình hình.
Tôi chỉ nghĩ rằng chắc mọi người mới tới chưa lâu, có thể không biết nên nhắc nhở một chút thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT