Thấy ba mình đang dần suy sụp tinh thần, Thẩm Tông lên tiếng an ủi: “Ba cũng đừng nghĩ nhiều quá, mấy chuyện liên quan đến lương thực, chắc chắn nhà nước sẽ cực kỳ coi trọng. Biết đâu giờ người ta đã bắt tay vào xử lý rồi.
Nước mình lớn như vậy, chuyên gia trong ngành nông nghiệp cũng có không biết bao nhiêu mà kể, họ nhất định sẽ nghĩ ra được cách chọn giống cây phù hợp.
Tụi mình cứ lo đối phó trước, nếu thật sự không xoay xở nổi thì khi nhà nước có chỉ thị gì, mình cứ làm theo là được.
Trời không tuyệt đường người đâu ba ạ.”
Nghe con gái nói xong, Thẩm Kiến Nghĩa khẽ thở dài, không nói thêm gì nữa, bàn tay đang ép đất cũng mạnh hơn mấy phần.
Nói về chuyện trồng trọt xong, Thẩm Tông lại tiếp lời: “Ba, đợi khi tiêu độc xong, con với Cố Khải tính sẽ quay lại thành phố một chuyến. Một phần là để xem căn nhà bên Phúc Lâm, phần còn lại, tụi con muốn về tìm Gia Thụ với cô nhỉ.”
Nghe đến tên hai mẹ con Cố gia Thụ, Thẩm Kiến Nghĩa dừng tay lại, vô thức liếc vào trong buồng rồi hạ giọng hỏi: “Ba Tiểu Khải không đi cùng à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT