“Treo cổ?!” Tay Trình Như run lên, cái khay trên tay rơi thẳng xuống đất, mấy khúc ngô lăn lóc trên sàn.
Thẩm Khê gật đầu, nước mắt không kìm được tuôn ra.
“Sao lại treo cổ? Tại sao chứ?”
Lúc này không chỉ Trình Như ngỡ ngàng mà ngay cả ông cụ Cố và ông Thẩm cũng đều sáp lại gần, vẻ mặt của cả ba người đều tràn đầy đau xót.
Cố Khải và Cố Gia Thụ lặng lẽ tránh ra xa, rời khỏi vòng trò chuyện.
Hiển nhiên họ đã biết chuyện này lúc đi phát canh chống lạnh. Có điều chắc lo rằng người lớn trong nhà biết chuyện sẽ buồn nên họ không dám kể lại.
“Nhà họ không có quần áo mùa đông, chỉ có hai tấm chăn mỏng và một chiếc chăn đơn. Cái dày nhất trong nhà chính là một chiếc áo mưa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT