Bát canh đen sì được bê đến trước mặt, Thẩm Tông ngửi thấy mùi giấm xộc lên mũi liền theo phản xạ nghiêng đầu tránh, hỏi: “Ba bỏ cái gì vô đây vậy?”
“Bỏ gì nữa? Giấm, nước tương, tiêu, trứng gà, dầu mè. Ba đánh hẳn ba quả trứng vào đấy! Uống đi, uống hết cho ba!” Ba Thẩm vừa nói vừa múc thêm một bát lớn đưa cho thông gia của mình.
Sau đó đứng chặn trước bàn ăn, bộ dạng y như đang nói: “Để tôi đứng đây nhìn xem, xem thử ai mà dám không uống hết cho tôi.”
Thẩm Tông bất đắc dĩ nhắm mắt uống một ngụm lớn.
Sau đó nhấm nháp mùi vị, lại cảm thấy… cũng ngon phết!
Cùng lúc đó, ông cụ Cố cũng gật đầu “ừm” một tiếng, khen: “Canh của Kiến Nghĩa nấu không tệ đâu, tay nghề chẳng kém gì em dâu!”
“Đúng vậy! Chẳng qua là do em lười nấu thôi, chứ nấu rồi thì cũng không đến lượt mẹ của Tông Tông!” Ba Thẩm cười đến là đắc ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT